ĐÀO TẠO MÔN ĐỆ -THỨ SÁU CN13TN-A |
|
|
|
Suy niệm Lời Chúa lễ Thánh Tôma tông đồ
TIN MỪNG Ga 20, 24-29
Noi gương Thánh Tôma tông đồ: NIỀM TIN CỦA LÝ TRÍ - PHÚC CHO NHỮNG AI KHÔNG THẤY MÀ TIN
Thánh Tôma là người Do thái ở miền Galilê. Mặc dầu ít học, nhưng ngài có óc tìm tòi, một ý chí kiên vững, một tinh thần tận tụy hy sinh. Khi được Chúa gọi, ngài đã sẵn sàng bỏ mọi sự đi theo Chúa, và được chọn vào số các Tông đồ.
Tôma đã không tin lời chứng của các môn đệ rằng Chúa Giêsu đã sống lại qua việc Ngài hiện ra với họ. Đức tin của cộng đoàn các môn đệ, những người bạn thân thiết đã cùng ông theo Chúa nhiều năm tháng, không giúp ông tin vào sự sống lại của Chúa. Ông khẳng định mình chỉ có thể tin nếu chính ông được gặp Chúa hiện ra, để xác nhận rằng đó chính là Chúa Giêsu thật qua các vết thương của Ngài. Tuy nhiên, khi Chúa hiện ra với ông, Tôma đã không cần thực hiện việc 'xác nhận' đó nhưng vẫn tin Chúa đã thực sự sống lại.
Tin Mừng hôm nay trình thuật cuộc đối thoại giữa thánh Tôma và các Tông đồ khác, hẳn ai cũng biết ngài là người cứng lòng tin, bởi vì thánh nhân đã từng nói: "Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người thì tôi không tin". Như vậy, với ngài, không thấy là không tin. Thấy thì mới tin. Niềm tin của Tôma chính là: tay phải sờ, mắt phải thấy thì mới có sự thuyết phục. Niềm tin của thánh nhân là niềm tin của lý trí.
Tuy nhiên, Đức Giêsu muốn Tôma, các Tông đồ khác và cả chúng ta ngày hôm nay phải đạt tới mức độ vượt lên trên những gì là khả giác của đời thường, để tiến tới một đức tin trưởng thành, tức là không thấy mà vẫn tin: "Phúc cho những ai không thấy mà tin".
"Sự hồ nghi của Tôma" là điều mà không ít Kitô hữu ngày nay đang gặp phải, đặc biệt là các bạn trẻ phải rời xa gia đình, xa cộng đoàn giáo xứ thân quen để bước vào môi trường học tập, làm việc mới, nơi có những chủ trương, lối sống, học thuyết dễ khiến đức tin của họ bị chao đảo. Khi đó, họ cũng có cùng tâm trạng với thánh Tôma khi xưa, đó là cảm thấy đức tin của cộng đoàn mà mình đã và đang sống chung không giúp gì cho họ trong việc tìm lại niềm xác tín vào Chúa. Có thể họ vẫn đi lễ, vẫn tham dự các cử hành phụng vụ cùng với cộng đoàn, nhưng lại cảm thấy lạc lõng giữa những người đang sốt sắng cầu nguyện, ca ngợi Chúa. Cái họ cần là một cảm nghiệm cá vị với Chúa.
Khi xưa, Chúa đã đáp ứng "yêu cầu" chính đáng này của thánh Tôma, nhưng Ngài không hiện ra với một mình ông, nhưng là với cộng đoàn các môn đệ có Tôma ở đó. Điều này có nghĩa là hành trình tìm kiếm niềm xác tín cá nhân không thể tách rời khỏi cộng đoàn, nhưng phải được thực hiện trong cộng đoàn và nhờ sự trợ giúp của cộng đoàn. Ngày nay, có lẽ Chúa sẽ không hiện ra cách tỏ tường với mỗi cá nhân để đáp lại mọi yêu cầu phải nhìn thấy Chúa thì mới tin vào Ngài, nhưng Chúa chắc chắn cho ta gặp được Ngài qua những gương sáng sống đức tin ngay trong chính cộng đoàn: đó có thể là một cụ già ít học, lọm khọm chống gậy đến nhà thờ mỗi ngày dù trời mưa gió; hay đó cũng có thể là một người đồng trang lứa, sẵn sàng hy sinh thời gian, công sức để làm việc bác ái.
Cuộc đời chúng ta nếu không có Chúa sẽ "trở lại đường xưa lối cũ" của mê lầm tội lỗi. Không có Chúa mọi nỗ lực cố gắng về đường thiêng liêng trở thành luống công vô ích; nếu vắng bóng Chúa thì tất cả chỉ là "dã tràng xe cát biển đông".
Lời khẩn cầu của Tôma là lời khẩn cầu Chúa thương xót, cũng là lời khẩn cầu của từng người chúng ta. Thiên Chúa là tình yêu, là Đấng giàu lòng thương xót, và đã yêu thương chúng ta đến cùng (Ga 13,1). Chính vết thương nơi Thánh Tâm Chúa trên Thánh Giá là ấn tín của tình yêu vô biên và vô điều kiện, là nơi tuôn trào Máu và Nước trường sinh, là Nguồn Mạch Lòng Thương Xót.
Sự cứng tin của Tôma như một kinh nghiệm, và cần xem chặng đường niềm tin của ông như một kinh điển cho niềm tin đang dấn bước đi trong cuộc sống. "Đừng cứng lòng!" phải chăng là lời gọi hãy tránh xa những thái độ không phù hợp, để chẳng những tránh được khủng hoảng, mà dường như còn nghe lại từng ngày lời ân cần đã một lần ngỏ với Tôma ở cuối chặng đường gặp gỡ: "Nhưng hãy tin!"
Thánh nhân đã công khai tuyên xưng Chúa là Thiên Chúa, với một niềm tin vững vàng mạnh mẽ, giúp cho mọi người tin thật Chúa Giêsu đã sống lại, như lời Thánh Ghêgôriô Cả đã nói: "Không phải tình cờ, nhưng Chúa đã an bài xảy ra như vậy. Lòng từ bi cao cả của Người đã hành động một cách tuyệt vời, để nhờ người môn đệ hoài nghi ấy sờ vào các thương tích nơi thân thể Thầy mình, mà vết thương cứng lòng tin ở nơi ta được chữa khỏi. Sự cứng lòng tin của Tôma còn giúp ích cho lòng tin của ta hơn là đức tin của các tông đồ khác. Bởi vì ông đã sờ vào Chúa rồi mới tin, nên tâm trí ta cũng rũ bỏ được mọi nghi nan và trở nên vững vàng trong đức tin. Quả vậy, người môn đệ ấy khi nghi nan mà sờ mó thì đã trở thành nhân chứng của sự kiện phục sinh".
Niềm tin cần phải được kiểm chứng, đó cũng là thái độ của con người ngày hôm nay. Có lẽ do ảnh hưởng của lối sống thực dụng, nên người ta đòi mọi sự đều phải được kiểm chứng, phải được cân đong đo đếm. Thế nhưng, họ không biết được rằng, trong cuộc sống, không phải bất cứ thứ gì cũng có thể chứng minh một cách rạch ròi, đó là chưa kể đến những lãnh vực nhạy cảm như: tình cảm, tình yêu, sự hy sinh, lòng vị tha, sự quảng đại...
Niềm tin vào Chúa phục Sinh đã giúp ông biến đổi cuộc đời. Từ việc ông đòi hỏi phải được nhìn thấy bằng mắt, phải sờ được bằng đôi tay, thì giờ đây, bằng đôi mắt của đức tin và sự cảm nghiệm thiêng liêng, ông đã trở nên một Tông Đồ nhiệt thành cho Chúa. Tương truyền rằng, ngài đã đi sang tận miền Ấn Độ xa xôi để truyền giảng Tin Mừng ơn cứu độ và chịu tử đạo ở đó.
Chúng ta được mời gọi tin tưởng vào Chúa, lắng nghe tiếng Chúa và thực hiện lời của Người. Bởi vì có Chúa thì mọi công lao vất vả của chúng ta sẽ được ban thưởng như mẻ cá ắp đầy lạ lùng. "Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay" (Tv 37, 5).
Noi gương Thánh Tôma Tông đồ, chúng ta luôn cố gắng tìm tòi học biết niềm tin vào Chúa Kitô, để giúp những người cứng lòng được tin thật Người là Thiên Chúa, là Đấng Cứu độ trần gian.
Lm. Huệ Minh Kính chuyển: Hồng
-------------------------------- |
ĐÀO TẠO MÔN ĐỆ - ĐIỀU KIỆN THEO CHÚA -CN13TN-A |
|
|
|
Hong Nguyen
CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN A
ĐIỀU KIỆN THEO CHÚA
Tin Mừng Mt 10: 37-42
Willton Rix có kể một câu chuyện đầy kịch tính như sau "vào một sáng mùa đông tuyết lạnh, Sadhu Sundar Singh và một người bạn du lịch qua miền núi Bắc Ấn Độ. Thình lình một cơn bão tuyết ào ào đổ tới, gió lạnh gào thét bên tai họ, khiến hai người phải chống trả hết sức khó khăn.
Đang lúc "dầu sôi lửa bỏng" ấy, họ lại thấy một người đàn ông nằm vất vưởng bên đường chờ chết. Sadhu muốn dừng lại để cứu giúp người bị nạn, nhưng bạn ông cho rằng, nỗ lực ấy chỉ hoài công thôi. Vì để cứu lấy chính mình trong lúc này cũng đã vất vả lắm rồi. Và ông bạn ấy đã bỏ đi.
Chạnh lòng xót thương, Sadhu ở lại bên kẻ bất hạnh, xoa nóng tay chân con người sống dở chết dở ấy. Với sức lực còn lại, Sadhu cố gắng cõng anh trên lưng và khó nhọc đi qua vùng bão tuyết. Hơi ấm của hai thân thể hòa quyện lấy nhau khiến người kia hồi sinh và cả hai cùng mạnh sức.
Đi khoảng một dặm, họ kinh ngạc khi nhìn thấy một xác chết lạnh cóng bên vệ đường. Họ càng sững sờ hơn nữa khi nhận ra đó chính là anh bạn cùng đi với Sadhu sáng nay.
Nghĩa cử yêu thương của Sadhu đã minh chứng hùng hồn cho lời nói của Đức Giêsu trong bài Tin mừng hôm nay:"ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được". Ông bạn của Sadhu đã cố giữ lấy mạng sống mình nên đã mất mạng, còn Sadhu liều mất mạng "vì anh em" nên đã được sống.
Trường hợp của Sadhu cũng chỉ nói lên một chút thoáng qua chốc lát, nhưng còn có những trường hợp Chúa đòi ta phải hy sinh liên lỷ và kéo dài cả hàng mấy chục năm như trường hợp của thánh nữ Macđala Môranô.
Năm 1994, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tôn phong chân phước cho chị Mácđala Môranô, là một nữ tu thuộc dòng Đức Mẹ Phù Hộ. Ngay từ thuở niên thiếu, Mácđala đã phải nếm mùi tang tóc, chỉ trong vòng một tháng, thần chết đã hai lần đến gõ cửa nhà chị và cướp mất hai cột trụ của gia đình: người cha và người chị cả, những ngày đen tối bắt đầu đè nặng trên vai bà quả phụ Catarina với bốn đứa con thơ dại.
Hồi đó Mácđala mới 8 tuổi, nhưng đã tỏ ra khôn ngoan và chín chắn, thấy mẹ đau buồn và khóc hoài, chị thường nói với mẹ: "mẹ ơi, thôi đừng khóc nữa, chẳng bao lâu con sẽ khôn lớn và con hứa sẽ giúp mẹ thật nhiều như bố và chị Phanxica đã giúp mẹ vậy". Nhưng không phải tới lúc khôn lớn mà ngay từ bây giờ, vì nhu cầu và hoàn cảnh khó khăn của gia đình, Mácđala đã ngồi xuống trước guồng tơ dệt chỉ mà chị Phanxica đã để lại.
Một hôm, tình cờ cha Bandenla, người anh họ của mẹ đến chơi và biết Mácđala không được đi học, cha hứa sẵn sàng phụ giúp thêm vào nhu cầu vật chất của gia đình và trả tiền học phí cũng như tiền sách vở cho Mácđala đi học. Sau hơn 10 năm chăm chỉ học tập, chị đã tốt nghiệp và trở thành một cô giáo trường làng, thế là Mácđala đã bắt đầu làm việc để phụ giúp gia đình. Suốt 16 năm trời, chị đã giữ lời hứa với mẹ, hơn nữa, chị biết mẹ luôn ấp ủ một ước muốn thầm kín là có được một căn nhà với mảnh vườn nho nhỏ, những luống rau và mấy giàn nho ngon ngọt. Vì thế, chị đã chuyên cần làm việc và âm thầm dành dụm, giảm bớt chi tiêu không cần thiết. Đến ngày sinh nhật thứ 30 của mình, Mácđala dẫn mẹ đến xem mảnh đất với căn nhà và khu vườn như mẹ mong ước, chị âu yếm nói với mẹ: "thưa mẹ, đây là món quà con xin biếu tặng mẹ, con chỉ xin mẹ một điều là cho phép con tận hiến cuộc sống còn lại của con cho Chúa để đáp lại tiếng gọi của Ngài vẫn thúc giục con từ lâu rồi".
Quyết định của Mácđala đã gây đau khổ nhiều cho mẹ chị, cho cha xứ, bạn bè và các phụ huynh học sinh của chị, vì họ mất đi một người con hiếu thảo, một người bạn tốt, một giáo viên gương mẫu, một người giáo dân nhiệt thành việc tông đồ. Trái lại, trong tâm hồn chị trào dâng một niềm vui mừng, vì chị có thể thực hiện được ước mơ chị đã ấp ủ từ lâu.
Ngày chia ly không khỏi ngậm ngùi đau xót, nhưng chị đã tìm được sức mạnh nơi tình yêu và lời nói của Chúa: "ai yêu cha mẹ hơn Thầy thì không xứng đáng với Thầy". Đồng thời chị cũng được sự an ủi vì tin vào lời Chúa đã hứa: "quả thật, Thầy bảo cho anh em rõ, không ai bỏ nhà cửa, cha mẹ, vợ con, anh chị em vì nước Thiên Chúa mà lại chẳng lãnh nhận gấp trăm ở đời này và sẽ được sống đời sau".
Thật vậy, lời hứa ấy đã thể hiện qua suốt 30 năm sống đời tận hiến, trong đó, hơn 25 năm hăng say với sứ mệnh tông đồ giữa giới trẻ nghèo khổ, bị bỏ rơi tại đảo Xixilia. Và Chúa đã thưởng công cho chị qua việc Đức Giáo Hoàng tôn phong chị lên bậc chân phước để mọi người ngưỡng mộ và tôn kính.
Kể lại câu chuyện trên để minh họa cho bài Tin Mừng hôm nay. Bài Tin Mừng này là đoạn cuối trong bài giảng dạy về truyền giáo của Chúa Giêsu. Ngài nói với các tông đồ, và qua các ông, nói với mọi Kitô hữu về sự từ bỏ tất cả mọi sự để đi theo làm môn đệ Ngài và Ngài hứa ban thưởng bội hậu cho họ.
Tại sao Chúa đòi hỏi như vậy và đòi hỏi như vậy có nghịch lý không?
Quả thực, con đường theo Chúa vốn đầy những nghịch lý, một trong những cái nghịch lý ấy là điều kiện để theo Chúa. Bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu cho biết điều kiện đó là phải từ bỏ tất cả: gia đình, của cải, nghề nghiệp và chính bản thân mình. Cái nghịch lý là ở chỗ đó. Muốn theo Chúa, phải từ bỏ hết, phải từ bỏ tất cả, nghĩa là coi Chúa hơn hết tất cả mọi người, hơn hết tất cả mọi sự và tin vào một mình Chúa thôi.
Có người cho rằng: những điều trên đây Chúa chỉ dạy riêng cho những người đi tu mà thôi, nói thế cũng đúng, nhưng những lời Chúa dạy đây không phải là không áp dụng được cho tất cả chúng ta, bởi vì với mỗi người, Chúa cũng đòi hỏi phải từ bỏ, không phải từ bỏ để đi tu hay để làm tông đồ cho Chúa, nhưng trong cuộc sống, chúng ta cũng có nhiều cái, nhiều điều và nhiều lần phải từ bỏ.
Tóm lại, trong đời sống thường ngày, người Kitô hữu bị giằng co giữa một bên là tình cảm gia đình, bên kia là đòi hỏi của Chúa; hoặc một bên là quyến rũ của tiền tài, danh vọng, sống buông thả, một bên là sự trung thành với lý tưởng Kitô giáo. Trong những trường hợp giằng co như vậy, chúng ta sẽ chọn thế nào và phải làm gì? Bài Tin Mừng hôm nay soi sáng và hướng dẫn chúng ta hãy chọn đúng và thực hành đúng.Amen.
Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy Kính chuyển: Hồng
---------------------------- |
|
ĐÀO TẠO MÔN ĐỆ - THÔNG BÁO TIN VUI # 231 |
|
|
|
THÔNG BÁO TIN VUI # 231 - Website ChiaseLoiChua.com
TIN VUI MAT-THÊU 7, 21-29: THI HÀNH Ý MUỐN THIÊN CHÚA
"Chỉ những ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi." (Mt 4,19-20)
1/ SỐNG VÀ CHIA SẺ LỜI CHÚA: Nhiều người cảm thấy ngỡ ngàng, thậm chí sốc trước lời kết án lạnh lùng của Chúa Giê-su "xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác" với những tín hữu "đã từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ."
- Lẽ ra với những việc tốt đẹp nhân danh Thiên Chúa như thế, họ xứng đáng được trọng thưởng, hay chí ít nhận được lời khen ngợi, chứ không phải là lời kết án. Tuy nhiên, qua dụ ngôn có vẻ ngược đời đó, Chúa Giê-su nhấn mạnh với chúng ta rằng điều quan trọng là ta có làm theo ý Chúa không, chứ không phải qua dáng vẻ tốt đẹp bên ngoài.
- Bởi nhiều khi ẩn đằng sau những việc tốt lành, những điều được gắn mác là nhân danh Chúa ấy lại là ý muốn của cá nhân, là toan tính từ một động cơ xấu của con người.
2/ Mời Bạn TRẢI NGHIỆM: Dưới ánh sáng Lời Chúa, bạn hãy dành chút thời gian nhìn lại những việc tốt đã làm, để duyệt xét xem bạn đã làm các việc đó với mong ước làm đẹp lòng Chúa, hay là với một động cơ ích kỷ nào đó.
* Những động cơ xấu, ích kỷ, len lỏi vào trong các việc bác ái phục vụ gây tác hại như thế nào?
Â
3/Sống Lời Chúa: Dành thời gian cuối ngày để nhìn những việc mình đã làm trong một ngày, xem tôi làm các việc tốt lành vì ý hướng gì: vì yêu mến Chúa hay vinh danh mình?
Â
*Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa nhắc nhở chúng con ý hướng khi làm việc lành phúc đức. Xin giúp chúng con luôn trung thành thực thi ý Chúa trong mỗi việc mình làm, để vui lòng Chúa, và vì hạnh phúc Nước Trời. Amen.
Đầy tớ Định Nguyễn - Mời thăm Website ChiaseLoiChua.com, để Sống và Chia sẻ Lời Chúa.
-----------------------------------
|
ĐÀO TẠO MÔN ĐỆ - THỨ BẢY CN10TN-A |
|
|
|
THỨ BẢY TUẦN X THƯỜNG NIÊN A
LỄ THÁNH ANTÔN PADUVA
NGÀY 13/06/2020
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Mátthêu (Mt 5: 33-37)
"Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa.34 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa.35 Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả.36 Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được.37 Nhưng hễ "có" thì phải nói "có", "không" thì phải nói "không". Thêm thắt điều gì là do ác quỷ.
SỐNG VÀ CHIA SẺ
"Chớ làm chứng gian, chớ nói dối" (Lv 19, 12), đây là điều được Môsê truyền lại cho dân. Thiên Chúa đã truyền cho dân phải tuân giữ các điều đó. Đây là một mệnh lệnh. Và dân giữ các điều này như một cam kết trong việc thờ phượng Thiên Chúa.
Chúa Giêsu trong loạt bài giáo huấn về luân lý "xưa và nay" qua cách nói của Chúa "người xưa dạy... còn Ta...". Cấu trúc ngôn ngữ này cho ta một cái nhìn so sánh về những điều các luật sĩ giải thích và giảng dạy với những điều Chúa Giêsu giảng dạy dân chúng. Biệt phái nói rằng Chúa Giêsu phá bỏ lề luật; Chúa Giêsu không hề bỏ một chấm một phẩy nào. Biệt phái nói Chúa Giêsu không giữ luật Môsê; Chúa Giêsu giải thích lề luật theo nguyên gốc của nó và áp dụng luật đó cách xác thực.
Ăn gian nói dối, thề gian và làm chứng gian, ngày nay, quá phổ biến. Cha mẹ nói dối con cái, con cái nói dối cha mẹ; quan chức nói dối dân, tệ nói hay làm dở, rao giảng các kiểu đạo đức, liêm khiết, trong sạch mà lại tham ô, bòn rút, cửa quyền. Những điều đó ngày nay không thiếu. Xã hội mục ruỗng vì sự gian xảo, gian dối trở thành một kỹ nghệ sống nơi chốn quan trường khiến cho đạo đức xã hội lem nhem, không còn chuẩn mực; khiến cho lòng người mất niềm tin; khiến cho giới trẻ mất lý tưởng.
Nhìn vào cuộc sống xã hội, những vụ án oan sai đầy rẫy: những kẻ có tội thì nhởn nhơ, những người vô tội thì bị án oan hay bị kết án rất nặng, do công lý bị bẻ công chỉ vì chịu sự chi phối của tiền bạc và quyền lực. Người đi tìm công lý thì vẫn cứ mãi đi tìm, người gian xảo vẫn tìm mọi cách luồn lách và tiếp tục gian xảo.
Khi đọc và suy niệm Lời Chúa Giêsu dạy, chúng ta hãy tự vấn chính mình và không ngừng nhắc nhở bản thân rằng, tôi phải luôn sống tránh khỏi thói đời ăn gian nói dối, góp tay vào việc kiến tạo một xã hội công bằng, ngay chính, để không cho tình trạng công lý bị bẻ công diễn ra nữa.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết sống theo những gì Chúa dạy hôm nay: có thì nói có, không làm chứng gian, không nói dối, v.v. Xin giúp chúng con mỗi ngày biết sống sự thật để cải hoá chính con và thay đổi xã hội. Amen.
GKGĐ Giáo Phận Phú Cường Kính chuyển: Hồng
-------------------------------------- |
|